Những ngày tháng không bao giờ quyên
trong cuộc đời sinh viên của tôi!
Tôi không bao giờ quyên những ngày tháng tình nguyện đó. Hôm đó, vào những ngày tháng 7 nắng nóng ở xã Nguyên Bình, huyện Tĩnh Gia,tỉnh Thanh Hóa. Những chiếc áo xanh, mũ tai bèo, các cô gái, những chàng trai vừa trèo núi vừa hát những bài hát ''Hành trình tuổi hai mươi'', ''Đồng đội'',..''Hành trình tuổi 20 chúng ta vẫn còn nhớ một đoạn đường tương lai hiến dâng cho ngày nay...'' lời bài hát cứ vẳng vẳng đâu đây nơi cái chốn thành phố chật hẹp này. Tôi lại nhớ những ngày tình nguyện vất vả mà vui lắm đấy!
Tôi nhớ những bữa cơm cá khô, rau khoai, muối lac, cơm khê,trứng cháy,...Tôi nhớ những chiều đi làm vất vả mồ hơi rớt xuống vai ướt đẫm nhưng vẫn cười, vẫn hát, vẫn yêu đời...Tôi nhớ những buổi đêm đi diễn văn nghệ và chơi đùa với lũ trẻ nhỏ,...Tôi quên sao được tối hôm lửa trại, là cái đêm chúng tôi xa làng xã, xa người dân nơi Nguyên Bình hiền lành, xa những ngày tôi được sống với đồng đội, đồng chí, gia đình thứ 2 của tôi .Cho tôi hiểu thế nào là tinh thần đoàn kết, cho tôi biết 1 phần mang trong mình một chút lính.Tôi yêu nhà tôi lắm! BLL sinh viên Thanh Hóa Đh Thương Mại thân yêu!
Tôi tới với ngôi nhà này thật bất ngờ. Tôi rất thích mặc áo xanh và lần đầu tiên tôi thấy bạn học cùng lớp mặc áo xanh nhưng có banner khẩu hiệu ''Đông Ấm Xứ Thanh''. Dù rằng đang chuẩn bị đi học nhưng tôi vẫn quay lại gạn hỏi đòi tham gia. Sau đó dần dần đi với mọi người tới Làng trẻ Hữu Nghị, đi chùa Bắc Thượng và tôi trở thành một thành viên của ngôi nhà mới này từ lúc nào không hay.
Từ ngày khoác lên chiếc áo xanh, tôi khác lắm. Tôi vui vẻ hơn tới độ vô duyên dễ sợ, tôi mạnh dạn hơn tôi đã dám hát trước bao nhiêu người mà không run sợ. Tôi được gắn cái tên Linh Cối và cái gu nhạc Rap cũng theo tôi từ đó.
''Cối ơi.....!''
''Chiếu ơi....!''
Cũng lâu lắm rồi tôi không được nghe lời nói thân mật ấy. Vì cũng đã lâu và cũng rất ít khi tôi tham gia hoạt động cùng mọi người. Bận học thêm, bận học võ, ốm bệnh, rồi bạn bè,..Thật sự tôi muốn có thời gian có sức khỏe nhiều hơn để tham gia cùng mọi người nhưng chợt nhận ra, điều này là hạn chế. Và rồi lâu lâu tôi mới gặp mọi người, nghĩ rằng sẽ rất ngại vì lâu không tham gia không biết mọi người như thế nào làm gì nhưng khi tới moị người vẫn cười, vẫn gọi ''Cối...Chiếu ah'', vẫn hỏi, vẫn ôm chầm lấy. Tôi vui lắm!
Sắp tới sinh nhật cả gia đình rồi, cũng chưa giúp đỡ được gì cho mọi người nhưng luôn chúc gia đình đoàn kết, yêu thương nhau và sẽ có nhiều thành viên mới!
Gửi lời yêu thương tới tất cả các em, các bạn, các đồng chí yêu quý!
Linh Chiếu
0 nhận xét:
Đăng nhận xét